VIỆT NAM GẤM HOA

"Đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc..." thi thoảng tôi lại có dịp cất cao giọng cùng câu hát để mãi tự hào về một đất nước hùng anh - nơi tôi được sinh ra, lớn lên, sống và học tập, thực hiện lý tưởng và ước mơ của riêng mình theo tháng ngày của chuỗi thời gian.

Việt Nam... hai tiếng thân yêu đã trở thành tiếng nói chung của dân tộc. Khi tôi sinh ra, Việt Nam là câu hát ầu ơ những trưa hè thanh vắng. Má ẳm bồng trên tay, Việt Nam phút chốc là một làng quê êm ả, có cây cầu ván đóng đinh gập gềnh, Mẹ dắt tay con đến trường song hành nhịp đường đời của một thân cò gánh nặng chồng con. Thời gian trôi qua với bao mùa xuân là bao tuổi đời chồng chất... "Mỗi mùa xuân sang Mẹ tôi già thêm một tuổi"... sớm mai tóc Má đã bạc thật nhiều, vết nhăn cũng vô tình khắc sâu trên vầng trán!

Việt Nam... dải đất hình chữ S bốn mùa cây xanh trái ngọt trên vùng đất trù phú ngọt ngào phù sa. Cách đây hàng trăm năm, hàng nghìn năm, người đi khai hoang mở đất với bao hào khí vẻ vang đến ngày sau vẫn lưu truyền. Hàng dừa đong đưa nghiêng mình soi bóng trên dòng sông ngút ngàn biêng biếc. Nắng đi mưa về, chùm cam sành mọng nước giải khát những trưa hè oi ả, trái khế vàng theo nhịp chân mỗi ngày trèo hái cô đọng lại là hình ảnh "quê hương" một thuở ấu thơ, măng cục "nữ hoàng" tim tím gợi nhớ gợi thương trò chơi thuở ban đầu - như gánh hàng tuổi thơ đong đầy mơ ước, trái vú sữa tròn trịa tựa bầu sữa Mẹ căng tròn mỗi khi con thèm bú những năm tháng ngày xưa... Ngày xưa đó, thả hồn cùng buổi nước lớn nước ròng, đưa tay vớt nhẹ những cánh lục bình trôi. Con đò chiều xuôi dòng khi ánh hoàng hôn lặng tắt, chợt da diết bùi ngùi khi cánh phượng hồng thoáng qua. Một thuở ngây ngô tích tắc ùa về trong tâm trí. Vang vọng xa xa là câu ca như cả nỗi lòng người thiếu phụ: "Từ là từ phu tướng. Bảo kiếm sắc phán lên đàng. Vào ra luống trông tin chàng. Năm canh mơ màng..." mà chợt dạ xuyến xao. Dân quê tôi là thế! Yêu câu ca thấu cả nỗi niềm như yêu cánh đồng rồi ôm ắp, nâng niu, trân trọng cả những hạt ngọc trời quý báu thiêng liêng - thành quả của những ngày dãi nắng dầm mưa, thức khuya dậy sớm. Cái no, cái ấm cũng từ đó mà ra.

Việt Nam... gắn liền một vùng biển anh hùng bất khuất bao thuở cha anh không ngần ngại máu xương! Trận Bạch Đằng chiến tích lẫy lừng, đánh bại quân Nam Hán rồi Nguyên Mông. Trường Sa đó, Hoàng Sa đây - là những trái tim ngày đêm canh giữ đất trời; là những chuyến thuyền miệt mài sớm tối ra khơi, sau mỗi lần về là khoang thuyền đầy ắp cá tôm. Chợt nhớ con cá thu kho thơm bữa cơm ngày nào, Chị Ba rồi Má đong đầy niêm nếm, chan hòa cả tình thương từ một góc bếp nhỏ nhoi! Con cá thu dai dai mặn mà, ướp cùng ít nước mắm cá cơm, miếng thơm ngọt ngọt cùng vài trái ớt cay cay... đậm đà ngon hết chỗ chê! Song, lần lại với biển để nghe tiếng sóng biển vỗ về như chính hơi thở, nhịp đập của biển ngày và đêm. Đã năm lần có dịp về với biển - vùng biển Mũi Né Phan Thiết như năm lần hòa cùng nhịp thở yêu thương!

Việt Nam... đó còn là những con đường thân thuộc nằm lòng trong tâm trí. Tuổi ấu thơ, con đường nhỏ hai bên chỉ với những hàng rào cây điểm tô bằng những bụi bông giấy, hoa bụp; con bướm vàng khi đậu khi bay cùng hàng mười giờ khoe mình dưới ánh nắng sớm chói chang; Má dắt tay đến trường, khi thì nũng nịu khi thì hớn hở hăng say. Bởi, cái tuổi ăn, học rồi chơi, nào biết gì, nào suy tư nhiều về cuộc sống. Rồi lớn lên, tự khắc suy nghĩ chan hòa hành động, dõi bước đường đời chẳng đợi chẳng trông. Ngày ấy hai buổi tự cắp sách đến trường, bẽng lẽng nhìn đời hiện hữu quanh ta. Vui say dưới mái trường, cùng Thầy Cô, bè bạn trao gởi bao tâm tình. Khi buồn lúc vui, đó đây cùng nhau chia sẻ. Ánh trăng tròn lên cao giữa màn đêm lặng lẽ, mái hiên nhà in bóng, gốc mai, cội xương rồng rồi thềm rêu lưa thưa vài bụi cỏ lạc loài phút chốc đã cùng tình bạn là nét chấm phá tĩnh động trên cùng một bức tranh thu... quyến rũ nhưng cũng chút gì đó bâng khuâng.

IMG_8010 by minhi82.

Việt Nam... hạ đi thu về, đông qua xuân tới. Thoạt nhớ mùa én lược chao nghiêng, cành mai vàng tô thắm đầu ngõ, mâm ngũ quả đêm giao thừa quyện cùng hương khói là lời chúc, lời nguyện cầu cho những thâm tình. Vào xuân, đó đây tưng bừng lễ hội, múa Ông Địa - Ông Lân mà nhộn nhịp cả xóm làng. Chuông Chùa vang vọng tâm xuân, người người cùng nhau hành hương. Bao lìxì đo đỏ chẳng biết từ khi nào, là phong tục, là nét đẹp, là lời chúc phúc cho nhau... Ông Bà Cha Mẹ dồi dào mạnh khỏe, con cái học giỏi chăm ngoan thành đạt, gia đình hạnh phúc vui vẻ nạn khỏi tai qua! Tất cả như một hợp khúc tình yêu, chan hòa bao cung bậc, nồng nàn và vô vàn thiết tha!

Việt Nam... trong hiện tại vẫn nhớ về quá khứ. Bốn ngàn năm văn hiến là một bản trường ca bất tận về tinh thần yêu nước, thương người nòi giống Rồng Tiên. "Đại cáo bình Ngô" như thể nằm lòng trong mỗi người dân. Chợt nhớ một thời áo trắng, Cô bắt học thuộc lòng như thuộc cả sử sách nước ta... "Đem đại nghĩa thắng hung tàn. Lấy trí nhân thay cường bạo" như vang vọng mãi đến ngày sau. Đêm giữa căn phòng nhỏ, thư thái từng trang "Truyện Kiều" mà như thấy tấm lòng được rộng mở hơn bởi tình người nghĩa đạo. Dân nước tôi hàng năm vẫn oằn gánh bao thử thách thiên tai nhưng chính nghị lực, tinh thần nhường cơm sẻ áo đã hun hút cho một sức mạnh cùng nhau vượt khó vươn lên, khắc phục hoàn cảnh, không một phút nản lòng lùi chí. Dẫu biết rằng bản Nam Xuân không bao giờ trọn vẹn, thay vào đó là điệu Nam Ai rưng rưng giữa đường nhưng tình người chợt ấm lòng sau những cơn dông!


Việt Nam... theo dòng chảy thời gian đang ngày càng thay da đổi thịt. Tiếng sáo trúc không còn đơn độc lẻ loi mà đã chu du khắp bốn phương trời. Hoa sen hồng, chiếc nón lá cùng nét đẹp thanh thoát dịu dàng từ chiếc áo dài thổi hồn cho nét đẹp, đặc trưng của cả dân tộc. Về quê tôi nghe câu vọng cổ, nghêu ngao câu hát "Nguyệt Nga cống Hồ" để trải lòng, để nhận ra đời thật đẹp, thật nên thơ! Nướng con cá lóc cuốn cùng bánh tráng, dưa leo, chắm một miếng mắm nêm hay thưởng thức một chiếc bánh xèo sẻ chia cho nhau tình thương thân thuộc. Và Việt Nam... những tòa nhà cao ốc, những con đường nhựa trải dài dưới những tán cây xanh tỏa mát, những khu công nghiệp mang thương hiệu sản phẩm "Hàng Việt Nam chất lượng cao" đang bung tỏa trên trường quốc tế. Đêm ngày... là hơi thở của những bầu nhiệt huyết, khát khao sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ, của những đôi bàn tay cần mẫn lao động trong mỗi phút giây chan hòa cùng nhịp sống hối hả, hiện đại, văn minh. Nhẹ nhàng phút dừng chân, con đường nhịp sống đô thị thoáng chốc là con đường hoa lung linh, ngập tràn hương sắc mỗi dịp xuân sang. "Đường hoa Nguyễn Huệ" như một góc nhỏ cho một "Việt Nam gấm hoa"...

mnh 077 by duonggiathi.

Ngày 01 tháng 09 năm 2010