Một mùa xuân mới lại về trên Đất Mẹ yêu thương. Mùa xuân - mùa của vạn vật như bắt đầu một sức sống mới. Cành mai vàng trước ngõ hương thơm ngào ngạt bay. Mâm ngũ quả biểu tượng tốt lành, an khang thịnh vượng. Nồi thịt kho Má nấu hôm qua cùng với miếng kiệu, bánh chưng càng làm cho ngày Tết thêm đậm đà, quyến rũ. Những bao lì xì nho nhỏ, đỏ đỏ xinh xinh là lời chúc phúc của Ông Bà, Cha Mẹ, những người anh, người chị, những đứa con, những người thân thuộc dành trọn cho nhau.
Khí trời vào xuân rạo rực trong tim của mỗi người và nhịp tim của mỗi người đã hoà nhập với khí trời vào xuân. Lắng nghe phút giao thừa, chợt thấy mùa xuân về, cảm thấy nao nao, vui mừng pha lẫn một chút bồi hồi, lưu luyến. Xuân năm nay nhớ về xuân năm trước sao mà da diết, sao mà nhớ thương! Âm vang mùa xuân đã gieo vào lòng người những cảm xúc khó tả...
XUÂN HẠNH PHÚC:
MÁ LÀ MÙA XUÂN
Mỗi dịp xuân về, gia đình tôi lại càng đầm ấm hơn. Trong phút thiêng Trời Đất giao hoà, Ba đốt nhang, Má ngồi khấn nguyện, nguyện cầu Trời Phật phù hộ cho mọi người, cho những đứa con của Má bình an, tai qua nạn khỏi. Má không khấn nguyện gì cho Má. Ngược lại, tôi đã khấn nguyện cho Má nhiều hơn. " Con cầu Trời Phật phù hộ cho Má của con luôn mạnh khoẻ, hết bệnh, tràn ngập niềm vui". Không chỉ cho Má, tôi còn khấn nguyện cho những người yêu thương trong gia đình, nhất là Anh Chị Ba. Khói hương bay bay, cành mai vàng trong đêm xuân vẫn đậm nét đã làm cho nhà tôi thật đẹp, thật lung linh!
Ba ngày Tết như mọi năm là những bữa ăn gia đình nhẹ nhàng nhưng đậm đà hương vị mùa xuân. Miếng bánh tráng cuốn thịt sao mà ngon, sao mà thấm đậm tình yêu thương của Má! Cũng như sáng mồng một Tết, thưởng thức một cuốn bò bía Má làm như là gói trọn một mùa xuân. Một mùa xuân về từ đôi bàn tay ngày một yếu đi, những nếp nhăn ngày càng nhiều nhưng đó là đôi bàn tay đã nuôi nấng mấy Chị em tôi từ những ngày còn thơ cho đến lúc vào đời để biết được thế nào là hai tiếng "mùa xuân"
Mỗi độ xuân về
Con lại thương Má nhiều hơn
Người Mẹ đã cho con tất cả
Từ vật chất đến nụ cười mùa xuân
...
Mùa xuân thấp thoáng trong mắt Mẹ hiền
Là mùa xuân hạnh phúc bình an của đời con.
XUÂN PHƯỚC LẠC:
TÂM XUÂN Ý NHẠC
Sáng sớm, cả đoàn chúng tôi đã sẵn sàng chuyến bán hàng lưu động phục vụ Tết cho bà con nghèo xã Bình Khánh, huyện Cần Giờ. Theo chuyến phà, ríu rít cùng én hót oanh kêu, cảnh vật xung quanh phút chốc trở nên hữu tình. Gió xuân nhẹ nhàng thoang thoảng quyện cùng cành mai sớm của đôi ba người lữ hành cũng ngan ngát khoe hương. Sắc vàng là đây, tâm xuân là đây với bao ý nhạc mãi trổ khúc yêu thương, hài hòa tiết tấu "Co.op Mart - Bạn của mọi nhà" bồng bềnh trong cõi riêng của mình.
Tạm xa thành phố nhộn nhịp, rộn ràng một ngày cuối năm giữa không khí chớm lạnh ngày về của mùa mới, tưởng chừng ai nấy sẽ tẻ nhạt buồn thiu, thêm phần uể oải ê mình, say xe lẫn say phà. Thế nhưng, ai ai cũng vui mừng hớn hở! Như chút men nồng xua tan giá lạnh mùa đông, mọi người trở nên ấm lòng cùng nắng xuân, cùng những tâm hồn luôn được đắm mình trong sáng tạo, trong sự thôi thúc hướng về nguồn cội, tình người; như bao người "mỗi sớm mai thức giấc, ta có thêm ngày nữa yêu thương"!
Tôi cũng như các anh chị, đã lâu rồi mới có dịp trở lại miền quê nhỏ, thả hồn ngắm nhìn duyên quê rồi thoắt chốc hòa mình cảm nhận, san sẻ những mảnh tình quê chân chất, mộc mạc và gần gũi! Mỗi món hàng bán ra hay những phần quà trao tay đều đong đầy tấm lòng của mỗi cán bộ, nhân viên Co.op Mart. Đơn giản bình dị chỉ một ước mong... xuân này bà con sẽ vui hơn, sẽ ngon hơn dù chỉ một miếng bánh hay viên kẹo nhỏ gọn, đơn sơ. Nụ cười rạng rỡ, thân thiện nở rộ trên môi từng anh chị em trong đoàn lúc này như đã quên hẳn những mệt nhọc ban đầu để tôi mãi nghĩ: phải chăng "xuân" chính là đây! Chút dịu dàng rồi chợt ngân nga giữa ngày nắng ửng vàng, lấp lánh mồ hôi nhiễu giọt là bao màu áo xanh Co.op Mart lặng lẽ giữa đời thường, tận tụy ngày ngày cùng công việc; dù bất cứ nơi đâu, trong giây phút nào, giữa những không gian, khoảnh khắc khác nhau trên từng tấc đất quê hương, yêu đời thương người như chính nhịp thở trong tim. Trao đổi tâm tình, người chị đồng nghiệp quệt lau nhẹ mồ hôi trên trán, trìu mến cùng tôi: "Những khi lặn lội về miền quê, băng qua những vùng sình lầy để đến với bà con nghèo là tự dưng thấy lòng vui hẳn. Một chuyến đi để nhắc mình đừng quên từ đâu đến và rồi sẽ đi về đâu. Một phần quà gởi trao bà con cô bác là nét đẹp cơ bản gắn bó cùng Saigon Co.op, không đơn thuần là đi làm phước gì đâu em!". Sẻ chia, tôi càng hiểu thêm về "mái nhà" mình đang gắn bó. Một năm bốn mùa xuân - hạ - thu - đông theo vòng quay đất trời, "mái nhà" vẫn chỉ mãi là "mùa yêu thương"!
Tôi lại bắt tay cùng công việc, thoáng nghe bên tai cả điệu lý mùa xuân. Này là điệu Nam Xuân bay bổng giữa trời; giây khắc, đó là mùa xuân thấp thoáng trong mắt mẹ hiền, là nụ cười ngây thơ, hồn nhiên của đám trẻ con trên vùng đất Cần Giờ còn đó những khó khăn...
Chiều tối, sau vài giờ trở về thành phố, tôi như được nâng niu trong một gian nhà hạnh phúc, rộn ràng khúc xuân sang. Nơi góc bếp nhỏ nhoi, Má tôi vẫn đang miệt mài cùng công việc. Sáu mươi năm trôi qua, định nghĩa bằng một đời người, góc bếp như khắc đậm dáng hình một đời tần tảo, chịu thương chịu khó từng ngày nuôi lớn chị em tôi. Mỗi độ xuân về, tôi lại bâng khuâng mùi hương tết cũng từ nơi góc bếp này. Nấu bánh đêm xuân thơm nồng mùi lá chuối, mùi nếp, đậu xanh... rồi nồi thịt kho hột vịt lắm đỗi đậm đà như gieo vào tâm hồn cả một tình thương. Trước sân nhà, Ba tôi tỉa nhẹ mấy đọt lá non trên cành mai như sở thích cả một đời của ông. Không gian vào xuân đúng là gợi cho người ta bao cảm xúc khó tả! Cảnh đó người đây... Đôi khi chỉ là gốc mai già, cội xương rồng giữa thềm rêu lưa thưa vài bụi cỏ lạc loài, chiếc lá rụng nhẹ qua tường mà tôi cứ ngỡ cánh thư báo hiệu xuân về càng thấy lòng thêm dạt dào thi vị. Phút tán gẫu cùng cô bạn sang chơi... trên chiếc ghế đá giữa sân nhà, hai đứa bạn tuổi Nhâm Tuất vu vơ bao điều giữa đêm lồng lộng hương xuân. Rồi cô bạn rủ đi siêu thị, nhanh lời, tôi vội đáp: "Đi Co.op Mart nhà Thi đi!"
Thật lạ! Nghĩ lại cũng ngộ! Làm siêu thị cả ngày, lúc rãnh rỗi cũng lại muốn vào siêu thị. Dường như tình nghề - tình người sau bốn năm gắn bó cùng Saigon Co.op được cô đọng chỉ với hai từ: "Tôi yêu"! Tôi yêu tất cả những người nơi đây, những sự việc cho dù là tình cờ hay có sự sắp đặt đã và đang lặng lẽ đi qua cuộc đời.
"Xuân đến, xuân mãi đến
Hạ về, hạ mãi về
Thu đi, thu trở lại
Đông đến, báo tin vui..."
Tôi mãi trân trọng mỗi một phút giây, mỗi một khoảnh khắc trong đời, dù vui dù buồn và tôi gìn giữ nó như hơi thở của chính mình. Mỗi sớm mai thức giấc, tôi tiếp tục những công việc hôm qua còn bỏ dỡ như chưa từng có sự kết thúc hay bắt đầu. Có lẽ đó là những phương châm, quan niệm mà tôi may mắn tiếp bước từ những người "thầy" trong môi trường Co.op Mart này. Đã bao mùa xuân sang là bấy nhiêu đêm "thầy" sống trọn vẹn cho nhân vật của chính mình, như một "kiếp tằm" mặc định trọn đời phải "trả nợ dâu"! Trải lòng đêm xuân, tôi càng khán phục tấm lòng, sức lao động và cả sự hy sinh mà các anh chị đang tất bật giữa không gian Co.op Mart tấp nập khách hàng tham quan mua sắm, rộn rã bên tai là khúc nhạc như chính nhịp điệu, hơi thở của mùa xuân. Anh thu ngân, chị mậu dịch, anh bảo trì, chị lao công... vẫn là những đóng góp lặng thầm "cho người hạnh phúc, cho đời thêm vui"!
"Nguồn an vui chợt hiện đêm nay
Như cơn gió dậy hồn người viễn xứ
Trăng bỗng sáng từ không gian nội cỏ
Thôi đợi thôi chờ cánh gió thời gian."
Tôi lại nhớ đêm giáng sinh vừa qua. Trong trang phục áo đỏ cùng hàm râu trắng, giọng nói ồ ồ thêm một chút hài hước, trông "Thuận nhà ta" ( người bạn Bảo vệ Co.op Mart Hậu Giang ) hóa trang thành Ông già Noel thật dễ thương! Tay vác bao đỏ đựng đầy quà cùng bánh kẹo, Thuận đã gieo vào tâm trí trẻ thơ những niềm vui bé nhỏ, đặt niềm tin nơi khách hàng uy tín một thương hiệu vững bước trên hai mươi năm. Đấy cũng là một sức xuân quyện cùng tuổi trẻ, đem yêu thương đến muôn người, tràn trề phước lạc tô thắm mùa xuân trước ngày về những ngày cuối đông!
Còn riêng tôi, một đêm lao xao khi xuân về, tôi chợt nghĩ những gì vừa diễn ra, cuộc "rượt đuổi" cảm xúc, tận cùng lại là hạnh phúc - thứ hạnh phúc không phải vay mượn mà vô tình mình lại "sở hữu". Thật đáng yêu!
XUÂN HỘI NGỘ :
NHẬT KÝ XUÂN TÂN MÃO 2011
Đùng... đùng... tiếng pháo đêm Giao Thừa vừa nổ. Âm thanh quen thuộc mỗi khi xuân về Tết đến gợi cảm giác nôn nao là lạ! Không tận mắt chiêm ngưỡng nhưng qua chiếc tivi ngắm nhìn những tia pháo bông lung linh dưới màn đêm trên mảnh đất Sài Gòn thân yêu, thật tuyệt! Thế là một năm mới bắt đầu. Cả nhà tôi... lần lượt cùng chúc Tết cho nhau. Mạnh khỏe, bình an, hạnh phúc, một năm mới nguyện những điều tốt đẹp cho Má, cho Ba, cho các anh chị và cho cả tôi!
Ngẫm nghĩ lại... thời gian quả thật trôi qua thật nhanh! Mới hôm nào còn chờ đợi, nôn nóng y như đứa trẻ rồi thoắt chốc lăng xăng bao việc. Nào là sắm sửa mọi thứ, trang hoàng nhà cửa, thế mà hôm nay... Đêm Giao Thừa vẫn là đêm nhưng sao thiêng liêng, ấm cúng vô vàn! Cành mai vàng quyện cùng khói hương, chan hòa những khúc nhạc vui tươi nhưng cũng chút luyến lưu tô điểm cho một mùa xuân đang gõ cửa.
Sáng mồng một Tết, theo truyền thống xưa nay, cả nhà cùng về Ngoại chúc Tết. Mọi người hầu như có mặt đông đủ. Người lớn, con nít sum tụ một nhà, quá xá nhộn nhịp! Chúc Tết, đám con cháu chúng tôi bao đỏ đầy túi, hớn hở rạng ngời. Thương nhóc SoNy! Năm nay chúc Tết cả nhà, giọng thỏ thẻ, thật đáng yêu! Bé Thư thì còn ẳm trên tay, chưa biết ai lạ ai quen nên mọi người cứ thế mà tụm vào nựng nịu. Năm nay chúc Tết ở nhà Ngoại thật khác! Hơi thở mùa xuân phả quanh để khắp gian nhà không còn tĩnh lặng buồn tẻ như những ngày giáp Tết. Sáng nay, cậu Tài và cậu Lộc đón Ngoại từ bệnh viện về nhà. Từ chiếc taxi bước xuống, người bà yếu ớt cùng tuổi già đã làm cho bao người vui mừng xúc động. Không là chiếc áo bà ba mới mỗi năm, không là những thỏi kẹo socola mà Ngoại dành cho những đứa cháu như mọi năm nhưng mỗi đứa cháu vẫn vui vì có Ngoại, không là sự lo lắng, phập phồng, lo âu. Có lẽ vì thế mà năm nay, các dì các cậu tạm hoãn lên nhà tôi, mọi người cùng nhau kề cận bên Ngoại như cánh én mãi chao lượn giữa bầu trời xuân.
Anh chị em tôi cùng trở về nhà giữa ban trưa mùa xuân. Trở về nhà để tận hưởng "bầu trời hạnh phúc" mấy mươi năm nay trong ngôi nhà này. Má tôi đã chuẩn bị xong xuôi thức ăn cho chúng tôi lót dạ ngày đầu năm mới. Những món ăn thật ngon từ đôi bàn tay thêm nhăn nheo cùng tuổi đời. Cùng lúc thêm hai đứa cháu ngoại, cả nhà như hội ngộ những niềm vui. Tôi thấy mình hạnh phúc lắm! Đúng lúc ấy, tôi lại tiếp nhận cuộc điện thoại chúc mừng năm mới từ người bạn thân Hy Phú. Niềm vui cứ thế mà nhân đôi.
Hơn 9 giờ tối, tưởng đâu ở nhà buồn thỉu buồn thiu, may mắn... thằng Hải xuống rủ dạo một vòng ra Sài Gòn, chiêm ngưỡng đường hoa Nguyễn Huệ rạng rỡ đẹp xinh! Bên tượng đài Bác mới thấy... mùa xuân trên thành phố thật đẹp! Ngỡ như câu hát như mãi ngân vang cùng sắc thắm của cờ, sắc vàng của mai, quyện vào tâm hồn những tổ khúc tự hào dân tộc. Cuối ngày, hai đứa đến với quán chay Thảo, thưởng thức chiếc lẩu chay đầu xuân tràn trề những phước lạc yêu thương.
Sang mồng hai, buổi sáng phải chạy vào siêu thị bán hàng, mãi đến 11 giờ mới được thoát thân. Nghỉ ngơi đôi chút, gần 2 giờ, mấy đứa bạn thân ( Thành, Thuỷ, Vi, Trang, Hoà, Anh, Linh, Khuê ) sang nhà tôi chơi rồi rủ nhau đi Chùa. Đầu tiên là chùa Phổ Quang vẫn còn trong giai đoạn dựng xây lại. Tiếp đến, cảnh chùa Viên Giác vào xuân như chốn Tây Thiên. Yên tĩnh, nhẹ nhàng du dương cùng tiếng nhạc để những đứa bạn lần đầu đến đều trổ khúc khen ngợi. Tôi cũng hãnh diện, tự hào vì mình là... "người dẫn đi mà"! Lễ Phật xong, cả bọn bàn tính chương trình du xuân tối mồng hai. Đề xuất đưa ra được tán thành nhất chính là đi xem phim "Cô dâu đại chiến". Tựa phim là vậy, thế mà Siêu Thành mãi lộn... "Cô dâu không chồng" làm cả đám cười nghiêng ngửa. Rồi đi xem phim về trễ, ba chị em bạn Linh bị nhốt ngoài đường. Không vào nhà được, tiếp nối tinh thần "vì bạn", hai "kiều nữ" Ngọc Hoà và Hoàng Trang đã cùng ba chị em thẳng tiến lên nhà Hải ở trọ đêm xuân. Thằng Hải liền dzớt, bởi... "năm nàng tiên giáng trần"!!!!
Mồng ba Tết, "khách du xuân" ghé chơi "lâu đài tình ới" của đôi bạn Thành - Thuỷ. Du xuân đánh bài, cả bọn đỏ đen gần ba tiếng đồng hồ. Ta nói thằng Trung hên thiệt là hên, năm nào đánh bài cũng hốt tiền đám bạn trong khi Phát và Phong thì luôn "cháy nốt". Khoảng 4 giờ chiều, cả bọn ( Thi, Nguyên, Thành, Thuỷ, Hải, Linh, Hoà, Trang, Hân, Trung, Anh ) cùng nhau đi chùa Hoằng Pháp. Trời vào chiều nhưng nắng vẫn bao trùm xuyên suốt nẻo đường quốc lộ. Đến chùa rồi thì dường như mọi mệt nhọc tan biến cùng nắng gắt, thay vào đó là hương thiền ngày xuân cho lòng thanh thản. Khi đã tạm biệt chùa Hoằng Pháp, mấy đứa sum vầy đêm xuân cùng những món ăn do Trung đãi. Khi này, người bạn Hy Phú lại điện về, thế là từng đứa trao gởi những "niềm xuân" cùng người bạn phương xa này. Trong khi "tám" cùng Phú, Linh vẫn không quên chọc Hoà mụi: "Nhìn mặt con Hoà cắt thịt bò ác dễ sợ!"
Mồng bốn Tết, tạm xả hơi một ngày. Sáng mồng năm, dịu dàng sắc xuân tại Hội hoa Xuân Tao Đàn. Tôi và Nga đã có những khoảnh khắc xuân thật đẹp tại đây. Người người du xuân, xanh đỏ tím vàng quyện cùng sắc hoa, lung linh giữa ánh nắng ngày xuân.
Mồng sáu Tết, khoảng 12 giờ trưa, vơ vét tám đứa tiếp tục đi chùa ( Thi, Thành, Thuỷ, Vi, Trang, Hân, Hoà và chị Bình ). Đi chùa Một Cột rồi chùa Giếng, chùa Hang; từ Thủ Đức băng một cái vèo là đến Hóc Môn lễ Phật. Khi đi chùa Hang, bạn Hoà khẽ cùng Tiểu Vi: "Năm nào thằng Thành cũng đi chùa này cầu phước nên tao cũng đu theo". Tối đến, trên đường trở về, khi đến nhà Thành chỉ còn tôi cùng Vi và Trang, thiếu xe nên tống ba, bon bon trên đường gặp "bồ câu", ba đứa xuống xe đành dắt bộ một đoạn. "Bồ câu" mãi không "bay" nên bạn Trang chỉ đường, chỉ làm sao mà chạy tận đường cùng, bó tay!
Tối mồng bảy, thằng Hải lại xuống rủ tôi đi chùa. Việt Nam Quốc Tự đêm xuân cùng hai thằng bạn cho những khoảnh khắc dấu yêu. Rồi trưa mồng chín, cả bọn ( Thi, Thuỷ, Vi, Trang, Hoà, Linh, Hải và A Cón ) tiếp tục hành hương chùa Châu Đốc 2. Tối đến lại đi chùa Ngọc Hoàng trong sự nhộn nhịp ngày "vía Thiên". Cả bọn ( Thi, Thành, Thuỷ, Trang, Hoà, Linh, Hải, Trung và A Cón ) cùng vào chùa xin lộc, nguyện cầu Ngọc Hoàng phù hộ một năm mới vui vẻ, bình an cho chính mình và cho cả những người thân yêu!
XUÂN KỶ NIỆM:
12 MÙA XUÂN... "ÁO TRẮNG"
XUÂN CANH THÌN 2000
Những ngày giáp Tết năm 2000, một Hội trại Xuân thật ấn tượng tại trường Mạc Đĩnh Chi, dành riêng cho khối lớp mười hai, khi ấy cũng đã là 29 lớp. Nhiều ngày liền chúng tôi thay phiên nhau ở nhà Mỹ Dung, nhà Phụng, nhà Hường chuẩn bị mọi thứ. Đứa này phụ một chút, đứa kia một ít, cắt dán hình cây mai, tạo mũ đội đầu: con trai là Vua Hùng, con gái là bông hoa, vừa làm vừa nghe nhạc. Tiểu Vi thật khéo tay, Vi đã chuẩn bị rất công phu chiếc áo giấy có hình rồng lượn cho người mẫu Ngọc Hân. Rồi một ngày kia, chỉ vì chạy tới chạy lui mà tôi, Thuỷ và Trang suýt bị chó cắn khi mà chiếc xe tống ba đi ngang qua một con hẽm gần nhà Hường. Không sao, giơ chân tẩu thoát kịp thời, thiệt hại duy nhất là cái quần của Trang bị rách...
Hội trại Xuân chúng tôi giành được rất nhiều giải thưởng, một đêm A10 tự hào rất nhiều! Giải nhất là mâm quả Đêm Giao Thừa do tôi, Chí Tâm và Dân Khánh trưng bày. Trò chơi "Cô gái Sài Gòn đi tải đạn" đã được các big-girl trổ tài đặc sắc như Thuỳ Dung, Hồng Phiến, Hoàng Oanh... thay phiên ngồi trên bong bóng sao cho bể bụp bụp. Một "Chiêu Anh Quán" sực mùi kiếm hiệp nhưng chỉ bán rau câu do Hải làm và đá me do Vi chế biến, thế mà đắc như tôm tươi! Một "Tiểu trại Xuân Tím" với những người bạn đoàn kết yêu thương. Cả ngày, ai nấy cũng vui hết mình rồi bỗng nghe tiếng nấc trong lòng, nhiều bạn đã khóc khi Cô Ngọc Lan đọc một bài văn về trường lớp, về Thầy Cô, về bè bạn khi đêm về. Một buổi trại Xuân mang nhiều ý nghĩa! Phút cuối, toàn trường sôi động hẳn lên. Những người bạn A10 cùng nắm tay nhau, cùng giựt, cùng quậy và cùng ùa lên sân khấu, vui trọn một đêm trại Xuân.
XUÂN YÊU THƯƠNG
LỜI CHÚC XUÂN
Lời chúc xuân là lời chúc tốt đẹp nhất từ tận đáy lòng không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người dành trọn cho nhau khi xuân về Tết đến.
Giữa không gian Trời Đất vào xuân, tôi thương chúc tất cả những người thân yêu từ gia đình, bạn bè đến đồng nghiệp và những người tôi yêu thương dù là xa lạ có được một mùa xuân bình an, vui tươi, hạnh phúc và thành đạt.
Mai đào nở khắp quê nhà
An khang thịnh vượng món quà mừng xuân.