BING... BING... CHÀO NĂM MỚI 2010

Chút nắng hồng cho một ngày mới, chút yêu thương thấm đẫm tiếp nối những nồng nàn. Hôm nay đã là ngày cuối cùng của năm 2009. Năm... bốn... ba... hai... một... chỉ vài giờ nữa thôi, phút chốc sẽ là lời reo vang như thế. Người người, tiếng cười, niềm vui "chào năm mới 2010 - một năm nguyện với những may mắn, an lành và hạnh phúc!"

3723387664_82dd13b223[1] by minhi82.

Bỗng dưng... thương và nhớ quá những tháng ngày năm cũ! Một ngày dài cho một khỏang trôi qua thật nhanh, chỉ y như là cái chớp mắt. Hai ngàn không trăm lẻ chín kết nối chuỗi ngày hơn cả cổ tích "nghìn lẻ một đêm". Chợt nhớ câu nói người xưa: "Một năm hết, đó là hòn đá vứt xuống cái giếng tuổi, nó rơi xuống với những tiếng vang động giã từ" mang nhiều xúc cảm với bao tâm trạng: vui, buồn, nụ cười và nước mắt.

Một năm nhìn lại hóa ra mình vẫn là mình với những ân tình thắm thiết. "Thi"... Tiếng gọi thân thương của những tình thân về một thằng con trai ít nói, chỉ biết cười cười gật gật, phảng phất sự hồn nhiên giản đơn mà mọi người vẫn bảo. Hai mươi bảy tuổi đời với bao xanh, hồng, đen, đỏ... đường đời như dần đậm nét. Thọat nhớ ngày sinh nhật, đôi bạn Thành - Thủy cắm lộn đèn cầy tuổi hai tám trên chiếc bánh kem như phút vỗ về gánh nặng thêm những suy tư.

Picture 422.jpg

IMG_0176 by minhi82.

Một năm vẫn là những bươn chảy công việc trong chuyến tình cờ đến và đi. Từng bước chân trên mặt đất thênh thang, thẳng tiến cũng như chùn bước, nhận ra rằng đời có nghĩa nhưng cũng vô nghĩa biết chừng nào! Có nghĩa chỉ vì là "Có", vô nghĩa đơn thuần là "Không". "Không - Có", "Có - Không" xưa nay vốn vẫn miệt mài... Ngày qua ngày, hăng say với công việc rồi chợt thấy nản lòng vì công việc. Hiển hiện đó... trên tay thóang ẩn thóang hiện một vật mà đôi lúc như không đủ sức nâng đỡ. Thóang chốc, trên tay lại là trống rỗng hư không. Đó đây chỉ là những đường chỉ vân tay ngoằn ngòeo như những lắc lẽo của một kiếp trần gian.

May mắn, vẫn còn đó một trái tim yêu! Trái tim cho và trái tim nhận... "Nợ" cuộc đời và "Có" những yêu thương... Gia đình, bạn bè mãi là chỗ dựa vững chắc vô vàn hạnh phúc! Sớm mai thức giấc, trời se se lạnh đến run người bỡi những ngày áp thấp nhiệt đới, thế rồi cảm nhận hơi ấm tình thương từ Má... chỉ với một tô hủ tiếu Má mua cho hay một miếng bánh chưng chiên giòn mà mãi vu vơ câu hát "Tình ca Quán Âm". Chiều tối, quây quần cùng đám bạn trên những nẻo đường thân thuộc. Ký ức là đây... Quán bánh xèo gần trường học Lam Sơn ăn hòai không ngán! Lúc là Thi cùng bốn cô bạn gái Thủy, Vi, Trang, Hòa tán gẫu một chiều với năm chiếc bánh. Lúc là Thi, Hải, Hòa, Huệ vượt mức với chiếc thứ sáu cũng tại nơi đây. Tiếp nối, xen lẫn với dòng người đông đúc buổi tan ca, đường Nguyễn Trãi một vòng mà cảm nhận hơi thở cuộc sống nhộn nhịp của tháng cuối năm. Tạc vào quán chè Thanh Tâm đường Bùi Hữu Nghĩa, hương vị là lạ của chén chè đậu hũ hạnh nhân vẫn chưa một lần nếm thử, thưởng thức cái bánh plan mà nghe thằng Hài nhắc chuyện xưa rồi ôm bụng cười... "ăn chè mè đen, chọc Thi cười, nó phun tùm lum". Rồi giây phút nhộn nhịp trôi qua, trở về với màn đêm mà có hôm trằn trọc mãi không thành giấc. Điện thọai chợt reo, vui mừng nhận ra giọng nói Chị Ba. Càng mừng hơn, đứa em hai mươi bảy tuổi như được quay về những ngày bé thơ cùng lời nhắn nhủ của người chị yêu thương tuổi đời cũng đã là bốn mươi. "Ráng ăn uống đàng hòang, không thôi bệnh. Chị Ba ở bên đây làm sao chăm lođược như hồi đó!" Mừng mừng rồi lại thương thương, nhớ nhớ người chị mười năm trời cách xa. Phút lắng lòngbùi ngùi như cảnh "chim vịt kêu chiều" mà vô vàn xót xa!

Picture 392 by minhi82.

Picture 354 by minhi82.

Picture 429 by minhi82.

Và... từng phút trôi qua, nhẹ nhàng một giấc ngủ. Trong giấc ngủ như mơ hồ những điều kì diệu, ở đó có cả chuyện tình duyên. Thức giấc mới nhận ra là mơ. Nhìn lại rồi lại hờ qua, chẳng màn đến. Phải chăng là kén chọn hay cảm nhận xấu trai, vụng về... chả biết lý do từ đâu? Khái quát một từ... "chán". Mãi nghĩ mà chán! Tình duyên lận đận cũng như công việc, ngày một ngày hai...

8abe[1] by johnnythithi.

Picture 275 by Thi Duong.

Picture 314 by Thi Duong.

Cứ thế và cứ thế, vòng quay đã là một năm, tiếp nối không biết đã bao lần. Ba trăm sáu mươi sáu ngày cô đọng với phiền muộn mà mãi hy vọng trôi qua để ước mơ những tốt đẹp trong cuộc sống. Ước gì đây!? Vẫn là những điều xa xưa cũ rích: Má và Chị Ba luôn mạnh khỏe cùng sự bình an, vui vẻ, hạnh phúc của mọi người xung quanh, riêng bản thân thì công việc thành công tốt đẹp! Song hành, vẫn là những tình thương bao năm trời có được, một năm đi qua mà hứa hẹn một năm sẽ có những khỏanh khắc đẹp sang trang. Bing... Bing... Chào năm mới 2010... chờ đợi để hy vọng là thế! Gia vị cuộc đời - Gia vị cũa những tình thương...

Năm mới tưng bừng tiếng nhạc reo
Chan hòa hạnh phúc những vui cười
Ấy là Thi đó... tình yêu nhỏ!
Được cho được nhận những nồng say.

Ngày 31 tháng 12 năm 2009