Đà Lạt, mùa này tím thẫm cả khoang
trời ...
Tháng Ba, trời vàng rực một màu của
nắng. Chỉ riêng miền phố núi, Đà Lạt khoác lên mình chiếc áo màu trầm mang cảm
giác luyến lưu bồi hồi trong phong sắc quyến rũ bốn mùa như một. Bảng lảng dưới
màn sương, cả một khoang trời tím thẫm chào đón khách phương xa. Ừ thì hai
thằng bạn tuổi Nhâm Tuất vác ba lô lên đường du hí, thưởng ngoạn gam màu của sự
hẹn hò, chờ đợi, hứa hẹn, thủy chung.
Vỏn vẹn ba ngày ngắn ngủi, mải miết
những bước chân mới thấy Đà Lạt " tím - yêu" biết chường nào! Đâu đâu
cũng sắc tím, từ gốc phượng tím ven đường, bên bờ hồ Xuân Hương hay trong khuôn
viên trường Cao đẳng Sư Phạm đến sắc tím loài hoa mua, mọc thành từng bụi lớn
trong Ma Rừng Lữ Quán. Dạo bước vào khu vườn hoa lavender, chợt chòng chành,
hân hoan quá đỗi! Vui cùng thiên nhiên hòa cùng tâm hồn chứa chan bao xúc cảm.
Cảm ơn thằng bạn thân lần đầu tiên cho mình tận hưởng cảm giác như riêng một
góc trời, một mình một cõi. Ba ngày với những nẻo đường triền núi, "tay
lái lụa" của nó quả thật phiêu! Cũng có lúc bình yên đến lạ! Không chỉ đến
- vui - tận hưởng Ma Rừng Lữ Quán, trường Cao đẳng mà còn là Niêm Hoa Vi Tếu,
ga Đà Lạt, vườn hoa tú cầu - hướng dương - atiso, đồi chè, làng hoa Vạn Thành,
XQ Sử Quán... Đà Lạt đẹp đến mức khiến tim ngơ ngác xốn xang!
"Con đường phượng tím chiều nay
đổ..." để lòng mãi quay quắt trở lại Đà Lạt. Tháng Tư, lại có hẹn. Hẹn
cùng các anh chị em Co.op Mart. Trải nghiệm từ thằng bạn, có chút gì đó tự hào
trong các điểm tham quan trong lần trở lại này: đồi chè, vườn tú cầu - hướng
dương. Rồi lại hân hoan với Linh Quy Pháp Ẩn - nơi người ta bảo "lạc
trôi" chênh vênh giữa trời ung dung tự tại, thích thú vô cùng! Thế mới
hay, Đà Lạt, gam tím trầm buồn mà dân Sài Gòn mãi đắm lòng mẩn mê...
Đà Lạt, xứ sở thiền hoa...
Chiều, ngày đầu tiên của chuyến du
lịch Đà Lạt, xe đưa cả đoàn đến với ngôi Thiền viện đẹp bậc nhất trong các ngôi
Thiền viện. Ngay từ chân núi Phượng Hoàng, một cảm giác mát rượi đan xen cùng
tâm hồn lữ khách sau một ngày đường thành kính bái Phật trên triền núi ngoằn
ngoèo. Thoắt, Thiền viện Trúc Lâm hiện ra trước mắt... Không riêng đoàn chúng
tôi, nhiều người từ các đoàn tham quan khác cũng đang có mặt tại nơi này. Những
du khách tây ba lô thích cảm giác phiêu lưu hơn, họ đi bộ từ chân núi lên tới
ngôi Thiền viện. Cái vẫy tay chào, giọng nói "say hello" gợi thân
thiện, gần gũi. Có lẽ... hương thiền lan toả để mọi tâm hồn đồng điệu hướng về
chánh pháp, hướng về Đức Phật cùng bao Phật tích lưu truyền xưa nay.
Thiền viện Trúc Lâm... cảnh đẹp như
cõi tiên bồng trong phim ảnh. Núi, gió, mây, trời cùng hoa, lá điểm tô. Tiếng
chuông chùa ngân vang như báo hiệu cho một chiều an lạc, chư Phật mười phương
cùng ánh sáng mộ điệu trong mỗi người. Trời về chiều, Đà Lạt se lạnh càng hình
dung cõi tiên bồng đậm nét trong tâm trí. Dạo bước cùng hương hoa, nào là Tú
Cầu, nào là Cúc nhí mà trông sao tâm hồn thánh thiện, nguyện theo nụ cười Đức
Phật hiền từ, bao dung.
Trong một chuyến vi vu khác nơi miền
đất lạnh, Thiền viện Vạn Hạnh nôn nao tâm hồn với Niêm Hoa Vi Tếu. Đức Thế Tôn
ngự giữa non cao, tay cầm hoa sen - một công trình tuyệt tác, rất riêng của Đà
Lạt. Đứng trên cao, ngắm nhìn cả khoảng không Đà Lạt, hoa muôn ngàn vạn lối…
Lại nhớ thằng bạn, nó dành bất ngờ cho mình chính ngôi thiền viện này. Bon bon
cả ngày, điểm dừng chân tại đây, lạy Phật cầu an. Chợt bình yên hoan hỷ!
Rồi Linh Ẩn Tự, chùa Long Sơn, một
chiều mưa rơi. Giọt mưa đọng nhẹ trên những cánh hoa nơi cửa thiền. Dưới mái
chùa, hai thằng bạn trú vội cơn mưa chợt đổ chợt thôi.
Tháng Tư này, tôi trở lại Đà Lạt.
Theo lịch trình, có dịp “lạc trôi” cùng Linh Quy Pháp Ẩn. Của mình trong muôn
người, muôn người trong hạt bụi, hạt bụi trong miên viễn đất trời, đất trời từ
đâu, đến đâu… Haha.. Đời người Phật tử tự tại an nhiên. Thế thôi!
Minh Thi (16.04.2018)