"Thơ xưa yêu cảnh thiên nhiên đẹp
Mây, gió, trăng, hoa, tuyết, núi, sông."
Đêm, một mình tập làm thi sĩ. Tôi ngồi đó, ngắm trời đêm với
một bình trà vừa mới pha. Thật bất ngờ! Chính mình cũng không ngờ là thế.
Thưởng thức trà, nhâm nhi từng tách, một việc trước nay dường như không. Ngắm
"dòng sống" lặng lẽ qua trong đời, mọi việc cứ đến và đi như nó đang
là... Một sự thanh lọc cơ thể khi bỏ qua những thức uống ngọt ngào, mát lạnh,
là coca, là pepsi... Từng phút lạ lẫm, nhẹ nhàng chinh phục vị chát đắng vốn
quen thuộc của trà để rồi hòa quyện một tâm hồn mong tìm giây phút bình yên,
thanh thản.
Chỉ hơn một giờ, một mình ngồi đó với ba tách trà nhỏ. Tách
trà thứ nhất đong đầy những giọt nhớ giọt thương, đó đây là cảnh vật và bao
người thân thuộc. Tách trà thứ hai như uống cả những mật ngọt yêu thương cuộc
sống đời thường. Rồi, tách trà thứ ba để cảm nhận những luyến lưu, xao xuyến
nhân tình thế thái đã lui dần vào quá khứ. Phút bất chợt suy gẫm về hiện tại
lẫn tương lai sao mà lâng lâng tha thiết cuộc đời. Cảnh vật vào đêm với trăng
sao hữu tình, thơ mộng đắm chìm xúc cảm lâng lâng cùng những tách trà kia. Ngồ
ngộ, trông mình như "kẻ say". Say trà, vu vơ đôi ba câu thơ thiết tha
nỗi niềm trong một "Tình ca Quán Âm":
"Ai nhuốm thương đau nuối tiếc bàng hoàng
Ai xót xa mang vóc dáng hình hài?
Lênh đênh sông dài, chìm nổi phong ba
Cay đắng ngọt ngào, nhân thế bao la!
Gởi gió cho mây trôi về miền xa
Như khói sương qua muôn hướng nghìn trùng
Quạt nắng xua nồng lửa hạn tiêu dung
Tâm "Không" hòa cùng nước biếc non xanh!"
Nước biếc non xanh là đây! Một góc sân nhà nghiêng nghiêng
mái nhỏ, thềm rêu lưa thưa vài bụi cỏ lạc loài, gốc mai, cội xương rồng như
đứng đó chờ ai. Cảnh vật cũ mà người xưa chẳng thấy. Thoắt, là định mệnh trớ
trêu cuộc đời. Trên đầu, ánh trăng chiếu rọi, gió cuối xuân nhẹ nhàng lay động
những chiếc lá mai. Trăng đó, gió đó, cây - hoa - lá - cỏ đó. Và... tôi đó.
Cảnh vật hữu tình một kiếp nhân sinh.
"Men cay đắng dòng đời không hối tiếc
Ngọt hương đời đâu biết tự nơi tâm
Điên đảo nguyện lai phút biến động thăng trầm
Trăng khuyết trăng lu, trăng ngậm buồn vạn kỷ."
Từng phút trôi qua, ba tách trà đã dần thấm. "Kẻ
say" chợt tỉnh, nhìn cảnh vật thấu cảnh đời, nguyện vui cười về một cuộc
sống đẹp xinh.
"Sáng muôn sao, sáng cả trăng rằm
Gieo thơ ngắm nguyệt, gối nằm mây thu
Sen hồng chuông hạ công phu
Đông đào chớm nụ, suối thiền hương ru."
Một ngày Xuân Ất Mùi 2015.
MINH THI - PD GIÁC ÂN
MINH THI - PD GIÁC ÂN